Thấy hai người còn lại đều không có hứng thú với thứ mà mình bán, Cổ Tiêu Thi cũng hoàn toàn không quan tâm đến mặt mũi nữa, cô ta lựa chọn mang hết những thứ mà mình mua được ở Tàng Bảo Lâu ra bán.
Những thứ này đã trải qua Cổ Tiêu Thi tự mình nghiệm chứng, tất cả đều là đồ tốt.
Tuy Cổ Tiêu Thi cũng không có từ chỗ của đối phương mua được quá nhiều đan dược, nhưng loại vũ khí như dao găm thì cô ta vẫn có.
Cổ Tiêu Thi nhanh chóng bắt đầu rêu rao, để cho tất cả mọi người đến xem náo nhiệt.
Đồ của Hối Bảo Lâu bọn họ không để vào mắt, vậy thứ cuối cùng là của Tàng Bảo Lâu này, chắc hẳn là có thể lọt vào mắt xanh của đám người này đúng không? Quả nhiên một giây sau khi lấy đồ vật ra, tất cả mọi người đều sôi trào.
Ngay cả đám diễn viên quần chúng được mời đến kia đều kinh ngạc trừng to hai mắt.
Trước đó những vũ khí mà Trần Bình đặt trong Tàng Bảo Lâu đều là những thứ chưa từng sử dụng, cho nên nói nhìn qua không có dáng vẻ gì khác lạ, là thuộc về trạng thái chưa bóc tem.
Mà bây giờ thứ này được Cổ Tiêu Thi mua về, đồng thời tự mình thử dùng qua, những vũ khí này đã sớm được mỡ ra, cho dù như thế nào cũng không che giấu được hào quang của bọn chúng.
“Đây chính là linh khí đấy hả?”
Loan Lão cũng không nhịn được mà lộ ra vẻ mặt khiếp sợ, ông ta trợn mắt há hốc mồm nhìn những vũ khí này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1693982/chuong-2591.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.