*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cô ta đi đến đại sảnh, lập tức ngửi được một mùi thuốc rất nồng, mùi thuốc này thấm vào ruột gan, trong nháy mắt đã khiến cho cả thể xác và tỉnh thần của người ta vui vẻ.
“Mùi thơm này?”
Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến mình có thể ngửi được mùi thuốc thơm như vậy.
Trên đường đi tới đây cô ta đã biết được tình hình đại khái, cho nên đã đi tới thẳng trước mặt Trần Bình, có chút kinh ngạc và khiếp sợ nhìn qua đối phương.
Người trước mặt này mặc trang phục rất kỳ quái, rõ ràng không phải là người của địa phương bọn họ.
Nếu đã như vậy thì thân phận của người này cần lưu ý.
Tuy nói cường long không ép được địa đầu xà, phép vua thua lệ làng, thế nhưng nếu như đối phương là mãnh long quá giang vô cùng cường đại, như vậy nói không chừng Lâm Phi Vũ kia thật sự không đấu lại được đối phương.
Nghĩ đến đây, cô ta trực tiếp xông lên phía trước, rất tôn kính nhìn qua Trần Bình.
“Chào anh, tên tôi là Cổ Tiêu Thi, là người phụ trách Hối Bảo Lâu ở thành Nhật Nguyệt, trước đó có chỗ thất lễ, thật sự rất xin lỗi."
Trên mặt Cổ Tiêu Thi mang theo vẻ lo lắng, suy nghĩ của cô ta rất đơn giản, nếu đã không muốn đắc tội với Lâm Phi Vũ thì cũng không nên trêu chọc Trần Bình.
Nghe thấy đối phương tự mình giới thiệu, Trần Bình khẽ gật đầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1693953/chuong-2562.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.