*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lúc này có một số người nhìn về phía Úy Trì Văn Thanh với vẻ tò mò.
Vốn bọn họ cũng không biết thân phận của Trần Bình, nhưng họ nghĩ kỹ cái tên Trần Bình này dường như có chút quen thuộc.
Lúc này bọn họ cũng nhớ tới những hành động của Úy Trì Văn Thanh trong khoảng thời gian trước.
Cô nhóc này đi đâu cũng khoe khoang mình được Trần Bình cho một chiếc nhẫn, mà Trần Bình lại chuẩn bị một món quà quý báu là giới chỉ trữ vật cho cha mình.
Dù sao mỡ miệng ngậm miệng đều là Trần Bình, cảm giác như đó chính là người yêu của cô ta vậy.
Không ngờ rằng có một ngày bọn họ lại gặp được người thật.
Mọi người đều nhìn về phía Trần Bình với ánh mắt thích thú.
Điều này khiến cho Trần Bình có chút ngẩn ra.
Anh hoàn toàn không hiểu bọn họ đang nói các gì.
Ánh mắt của bọn họ nhìn anh khiến anh cảm thấy rất kỳ quái.
"Được rồi, anh Trần Bình đừng đứng ngây ở đây nữa, mau đi theo tôi đi."
Úy Trì Văn Thanh có chút thẹn thùng, cô ta trực tiếp kéo Trần Bình đi về phía phòng tiếp khách của Trần Bình.
Mặc dù cả thể xác và tinh thần của Úy Trì Luyện Thiết đều mệt nhưng khi nhìn thấy cảnh này thì cũng cảm thấy muốn cười.
Không ngờ rằng cuối cùng người cứu mình lại là Trần Bình.
Từ lúc mới quen thì ông ta đã có thiện cảm với Trần Bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1693915/chuong-2524.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.