*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sự thật đã chứng minh rằng suy nghĩ vừa rồi của anh ta hoàn toàn sai.
Đối phương dựa vào năng lực của bản thân để ngăn chặn lần tấn công đó.
Họ có thể có được năng lực như vậy, thật sự là quá mạnh.
Nếu có thể được Trần Bình và Bạch Kim Ngân bảo vệ thì anh ta chắc chắn sẽ rất an toàn.
Nghĩ đến điều này, Phó Nhị Đại kéo cơ thể bị thương của mình và nhanh chóng đến gần Trần Bình.
Anh ta luôn cảm thấy Trần Bình và Bạch Kim Ngân rất tốt bụng, chỉ cần anh ta cầu xin thì họ chắc chắn sẽ bảo vệ anh ta.
“Hai người này..."
Phó Nhị Đại nỡ nụ cười muốn nịnh nọt Trần Bình.
Nhưng Trần Bình không thèm quan tâm anh ta dù chỉ một chút.
Người này rõ ràng là một người không có kiến thức không có nghề nghiệp lại còn là đồ vô dụng, tính cách còn cực kỳ kiêu ngạo, để anh ta đi theo thì chỉ làm chậm tốc độ của họ mà thôi.
Bạch Kim Ngân liếc nhìn Trần Bình, rõ ràng đã hiểu được suy nghĩ của Trần Bình.
Giờ phút này, anh ta cũng là được Trần Bình bảo vệ, cho nên Trần Bình không nói thì anh ta cũng không thể đề nghị bảo vệ Phó Nhị Đại.
Hơn nữa, anh ta cũng không thích con người vô cùng kiêu căng này.
Phó Nhị Đại thấy không ai để ý đến mình, anh ta lập tức sợ hãi và có chút tức giận.
Nhưng khi ngẩng đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1693896/chuong-2505.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.