*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hơn nữa, ở đây cũng không có người khác, chuyện ông ta cầu xin tha thứ với Trần Bình sẽ không bị người khác biết! Nghĩ tới đây, ông ta lập tức quỳ gối trước mặt Trần Bình không ngừng dập đầu.
“Tôi sai rồi, tôi sai rồi, tôi cầu xin cậu hãy lấy lại tia sét này đi!" Đan Đạo Tử đang không ngừng giãy dụa, đến cuối cùng thậm chí ông ta đã tè ra quần rồi.
Trần Bình thấy cảnh này, đáy mắt lóe lên một vẻ ghét bỏ, anh trực tiếp phất tay, giải trừ tia sét kía.
Một giây sau, Đan Đạo Tử đã khôi phục lại bình thường, cơ thể của ông ta cũng không còn tiếp tục run rấy nữa, bây giờ đang chật vật nằm trên mặt đất thờ mạnh.
“Rốt cuộc cậu là ai, rốt cuộc cậu muốn làm cái gì!”
Lần này Đan Đạo Tử thật sự biết sợ, thậm chí ông ta cũng đã quên đi thân phận trưởng lão tông môn Ần Thế của mình, còn thiếu nước quỳ trên mặt đất dập đầu nhận sai với Trần Bình thôi.
Nhìn thấy dáng vẻ chật vật của đối phương, Trần Bình thở dài một hơi, không nghĩ tới thế mà tên này lại không có dũng khí như thế, đúng là quá kém.
"Ông chính là ngũ trường lão của Đan Tông sao, chẳng trách trước đó tôi không nhìn thấy trường lão thứ năm.”
Trần Bình đưa tay túm lấy Đan Đạo Tử đến trước mặt mình, anh muốn vì sao tên này lại đột nhiên đến mai phục mình.
“Nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1693877/chuong-2486.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.