*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nghe thấy Trần Bình nói vậy, trong lòng Lưu Vĩ Kiệt răng rắc một tiếng, sắc mặt của anh ta trở nên tái nhợt, không nghĩ tới bí mật của mình lại bị Trần Bình biết được.
“Anh, anh đang nói gì đấy, thuật Khôi Lỗi gì chứ? Tôi nghe không hiểu gì cả”
Lưu Vĩ Kiệt rất lúng túng giải thích, cho dù thế nào anh ta cũng không muốn thừa nhận.
Thuật Khôi Lỗi là con át chủ bài bảo vệ mạng sống của anh ta, chưa đến lúc quan trọng, anh ta sẽ không dễ dàng nói cho bất kì kẻ nào.
“Anh Trần, mặc dù bình thường tôi vô cùng ngang ngược hống hách, nhưng tôi vẫn không phải người xấu, anh hãy xem đánh giá của những bạn học kia về tôi đi, ai nấy đều nói tôi cực kì tốt”
Anh ta cũng đã sớm bị dọa đến mức cả người run rầy, nhìn thấy dáng vẻ hung thần ác sát của Sư Chấn Thiên, trong lòng của anh ta vô cùng khiếp đảm.
Giờ phút này Lưu Vĩ Kiệt chỉ hận mình đã từ bỏ hết toàn bộ những con rối kia.
Nếu như bây giờ trên tay mình còn có một đống con rỗi có thể khống chế, vậy anh ta có thể trực tiếp tìm người bao vây căn biệt thự này lại! Nếu như mấy người Trần Bình tới chậm một chút, mình có thể hoàn toàn luyện chế ra con rối mới, đến lúc đó bọn họ sẽ đi chém giết khắp nơi với mình, muốn làm gì thì làm.
Nghĩ tới đây,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1693874/chuong-2483.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.