*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sư Chấn Thiên càng thêm khoa trương, anh ta há to miệng, cảm giác cái cằm cũng sắp rớt xuống.
Thấy cảnh này, Trần Bình chỉ cảm thấy buồn cười, kĩ thuật diễn xuất của đám người kia cũng quá tốt.
Lưu Hoàng Trạch thật sự có thể cho rằng mình là một người có thực lực rất mạnh.
Quả nhiên, đúng là đối phương có suy nghĩ này.
Anh ta thấy được vẻ sợ hãi trên mặt mọi người, trong nháy mắt đã lộ ra vẻ mặt đắc ý.
Anh ta biết đám ngưỡi này đã hoàn toàn sợ mình.
Là cậu chủ nhà họ Lưu, đương nhiên anh ta biết cảnh giới khu vực thứ bảy trung kỳ của mình lợi hại đến mức nào.
Đặt ở Thượng Kinh, gần như không có mấy người trẻ tuổi có được loại cảnh giới này.
Anh ta tự nhận mình là người đứng số một ở Thượng Kinh, cho dù là ai cũng không có cách nào có thể giành được danh tiếng của anh ta.
Anh ta vung thẳng một chường về phía Sư Chấn Thiên, trong nháy mắt một lưỡi đao gió đã lao đến chỗ Sư Chấn Thiên.
Nhìn thấy lưỡi đao gió cuốn tới phía mình, Sư Chấn Thiên không nhịn được cười.
Quá rác rưởi! Loại vật này căn bản không thể gây thương tổn được đến da lông của mình.
Nếu ở trước kia, rất có thể anh ta sẽ còn tránh mấy lần tượng trưng, nhưng bây giờ, sau khi cơ thể anh ta được Trần Bình tăng lên thành trạng thái vô địch, anh ta đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1693868/chuong-2477.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.