*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vân Trung Thiên cũng không có bất cứ cảm tình gì với Hà Lệ Lệ, lại thâm ả đàn bà này kiêu ngạo độc đoán, thậm chí còn yêu cầu mình mang bộ tộc yêu thú tới đầu quân cho nhà họ Hà.
Ông ta vốn còn có một chút lòng cảm thông với Hà Lệ Lệ, nhưng đã sớm hoàn toàn chết tâm rồi.
Nếu không phải mình còn có một đứa con trai phế vật, thì ông ta sẽ không giữ liên lạc với bà ta.
Bây giờ con trai đã mất, ông ta cũng không muốn dây dưa thêm nữa.
Nếu không phải nhìn trúng tài nguyên của Trần Bình, thì ông ta đã rời đi từ lâu rồi.
Về phần suy nghĩ báo thù cho thằng con trai phế vật đó, ông ta thật sự không có.
Đối phương cũng không có quá nhiều gene di truyền của yêu thú, thoạt nhìn không có gì khác biệt với con người, điểm này khiến Vân Trung Thiên rất bất mãn.
Thậm chí đối phương ngay cả năng lực chuyển biến thành yêu thú cũng không có, đủ để thấy anh ta phế vật đến thế nào.
Nếu đối phương có huyết thống di truyền của bộ tộc yêu thú, vậy tốc độ tu hành sẽ nhanh đến kinh người, trong thời gian ngắn có thể nâng cao thực lực cực nhanh, không người nào có thể địch được.
Nhưng thằng nhóc đó cứ cố tình là một tên phế vật, hoàn toàn là một sự tồn tại khiến mình mất mặt.
Có đứa con trai như vậy, Vân Trung Thiên cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1693857/chuong-2466.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.