*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đạo lý lớn này trái lại khiển cho những người ð đây cảm thấy mơ màng, bọn họ đâu quan tâm đối phương có trí thật xa hay là trả thù gì đó, bọn họ chỉ muốn biết Trần Bình có thật sự giỏi như thế không thôi.
Cho dù Trần Bình có là cao thủ luyện đan đi chăng nữa thì đến sau cùng cũng không thể nào thuộc về bọn họ.
Đời này chỉ có thể giống như chim hoàng yến bị giam bên trong lồng giam nhà họ Hà, tận hưởng cuộc sống trong đó.
Trong lòng Đan Đồ Tử có niềm tin rất mãnh liệt với Trần Bình, ông ta biết, Trần Bình nhất định sẽ chọn gia nhập Đan Tông.
“Rất xin lỗi, tôi không gia nhập bên nào cả.
”
Trần Bình cười nhạt một tiếng, yên lặng đứng ở một bên.
Nghe thấy những lời này, nhà họ Hà và Đan Tông đều cảm thấy ngạc nhiên, bọn họ không nghĩ đến Trần Bình lại trả lời như thế.
Hà Đức Trạch đứng ở một bên, sắc mặt của ông ta cũng rất khó coi, ông ta cũng không nghĩ đến Trần Bình lại lật lọng.
Vân Trung Thiên nấp trên tàng cây nhìn thấy cảnh này, không biết vì sao ông ta đột nhiên cảm thấy thoải mái.
Nhìn thấy đám người nhà họ Hà sững sờ, thật đúng là quá sung sướng.
Hà Xử Phong có chút không vui nhìn thoáng qua Hà Đức Trạch, không nghĩ đến ngay cả loại chuyện nhỏ như thế, đối phương cũng không xử lý được.
“Hà Đức Trạch,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1693852/chuong-2461.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.