*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngay sau đó, Diệp Phàm lập tức nhét hết đồ trong túi không gian của mình vào trong chiếc nhẫn.
Anh ta có chút ghét bỏ nhìn thoáng qua túi không gian xấu xí kia, sau khi liên tục đắn đo, vẫn nhét nó vào bên trong chiếc nhẫn không gian.
Nhìn thấy dáng vẻ của đối phương, Trần Bình bất đắc dĩ thờ dài.
“Nói thật với cậu nhé, những thứ này đều là do tôi luyện chế ra, cũng không đáng tiền ”
Đúng là những nguyên liệu này không đáng tiền, chủ yếu là trận pháp tạo ra không gian rất đáng tiền.
Nếu là người không có thiên phú thì cả đời cũng không thể học được, chỉ có người có được thiên phú cực lớn mới có thể nắm giữ được cái tinh túy trong đó thôi.
Trên khuôn mặt cứng đơ của Diệp Phàm hiện lên vẻ khiếp sợ lần nữa, anh ta có nằm mơ cũng không ngờ được chiếc nhẫn này lại do Trần Bình luyện chế ra.
Thế nhưng ngoại trừ cách nói này, còn có cách nào có thể giải thích việc đó tốt hơn đâu? Lúc này Diệp Phàm đã bắt đầu sùng bái người bạn cũ ngày xưa của mình rồi.
Vốn dĩ hai người bọn họ vẫn gọi nhau là anh em, Diệp Phàm vẫn luôn gọi Trần Bình là lão đại.
“Hôm nay chúng ta đi đâu đây?”
Trần Bình cũng không hề để ý đến những chuyện này, ngược lại mờ miệng hỏi.
Nghe anh nói như thế, Diệp Phàm không nhịn được lộ ra vẻ mặt vui mừng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1693825/chuong-2434.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.