*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sư Chấn Thiên vô cùng ngông cuồng, đối với loại phụ nữ như thế này, anh ta muốn trực tiếp giết chết.
Nếu không phải lý trí đang khống chế anh ta, anh ta đã sớm ra tay giải quyết mụ già này rồi.
Nhìn thấy dáng vẻ điên cuồng đó của Sư Chấn Thiên, trong nháy mắt Dương Quế Lan đã cảm thấy sợ hãi.
Nếu như đối phương là một người có lý trí, như vậy Dương Quế Lan cũng không quá mức sợ hãi.
Dù sao thời gian dài bà ta đều dựa vào cáo mướn oai hùm mà sống, một khi thái độ của đám người này dịu đi, bà ta sẽ vô cùng phách lối.
Nhưng khi bản thân mình đụng vào cọng rơm cứng, bà ta sẽ biết cái gì gọi là sợ hãi.
Những người khác có chút hoảng hốt nhìn qua đám người Sư Chấn Thiên, không nghĩ đến Sư Chấn Thiên lại kiêu ngạo như thế, còn dám đối xử với mẹ Giang Uyền như vậy.
“Anh đừng như thế!”
Nặc Nhất có chút cuống cuồng, sợ Sư Chấn Thiên sẽ đắc tội với người ta, sau cùng rơi xuống kết cục không tốt.
Thế nhưng đối với chuyện này, Sư Chấn Thiên chẳng chút sợ hãi gì, ngược lại anh ta còn cảm thấy có chút đắc ý.
"Sơ cái gì chứ?”
Anh ta cơ bản không sợ ai tìm đến mình gây rắc rối.
Nhìn thấy cảnh này, Nặc Nhất hoàn toàn luống cuống.
“Anh điên rồi à, đây chính là mẹ của chị Giang Uyển đấy, có quan hệ không đơn giản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1693816/chuong-2425.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.