*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhìn thấy cảnh này, Thi Phán Phong cảm thấy vô cùng buồn cười, không nghĩ đến tên đó có thể ngốc đến dáng vẻ này.
Không nói đến việc sử dụng bí pháp đề chạy trốn, thế mà lại còn ngộ thương thứ kia, cho dù hoa đà có ở đây cũng không cách nào cứu được thằng cha này.
“Đừng ð đó mà ngần người, nhanh tranh thủ thời gian cứu thằng bé.
”
Viên Tiếu Ai có hơi căng thằng túm lấy Thi Phán Phong đến trước mặt con trai mình, trên mặt tràn ngập lo lắng.
Thi Phán Phong nhìn thấy thực lực của đối phương không yếu, rất rõ ràng, bây giờ không phải là cơ hội tốt đề đối cứng.
Anh ta làm bộ kiểm tra thân thể cho Viên Lãng, trong lòng rất rõ ràng, chuyện mình biến mất này, chẳng mấy chốc lão đại sẽ phát hiện ra, không bao lâu sau, bọn họ có thể tìm đến cứu mình rồi.
Hiện tại việc mình cần làm chính là kéo dài thời gian mà thôi.
Đến lúc đó cùng lão đại trong ứng ngoại hợp, có thể giải quyết đám phế vật không có não này.
“Bệnh tình của con trai ông hơi nghiêm trọng, phải để cho tôi cẩn thận khám xem tình hình như thế nào”
Thi Phán Phong nghĩ hết cách kéo dài thời gian, nói tóm lại anh ta sẽ không để Viên Lãng khôi phục bình thường.
Nghe thấy Thi Phán Phong nói như thế, trên mặt Viên Tiếu Ai lộ ra vẻ xoắn xuýt.
Ông ta biết rõ thân thể của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1693798/chuong-2407.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.