*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trần Bình luôn cảm thấy tên tông môn này có hơi quen tai, hình như anh đã nghe thấy ở đâu đó rồi.
Anh nghĩ lại, nhanh chóng nhớ đến người thiếu niên âm ngoan ở sơn trang Nhật Nguyệt kia.
Hình như thằng cha đó đến từ Thiên Lan Tông.
Đối phương là thiếu tông chủ của Thiên Lan Tông, không biết có liên quan gì đến thánh nữ.
“Trước đó Linh Nhi truyền âm cho tôi, nói là bảy ngày sau cô ấy sẽ gả cho thiếu tông chủ của bọn họ, haizz..."
Gia Cát Thanh Phong cầm một vò rượu, uống một ngụm to.
Anh ta hận chính mình không có năng lực bảo vệ tốt người con gái mà mình yêu, hận mình đối mặt với loại tình huống này chỉ có thể bó tay chịu trói.
“Trực tiếp đi cướp người không được à?”
Trần Bình cười nhạt một tiếng, không chút nào để trong lòng.
Vừa hay anh cũng muốn hiểu rõ rốt cuộc Thiên Lan Tông và Càn Khôn có quan hệ gì hay không? Nghe thấy Trần Bình nói như thế, trong nháy mắt Gia Cát Thanh Phong trð nên hưng phấn.
Anh ta lập tức lấy ra một miếng ngọc giản, vẻ mặt tràn đầy kích động.
“Vậy để tôi lập tức truyền tin cho Linh Nhị, bảo cô ấy chuẩn bị sẵn sàng.”
Nhìn thấy dáng vẻ đó của Gia Cát Thanh Phong, trên trán Trần Bình hiện lên ba vạch đen.
“Còn có thể truyền âm?”
Vốn dĩ anh còn cho rằng đối phương bị nhốt, không nghĩ đến còn rất tự do.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1693791/chuong-2400.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.