*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Chàng trai trẻ, tính cách được đấy”
Hiếm khi lão trang chủ khen ngợi một câu như thế.
Ngay trước ánh mắt ghen ty của rất nhiều người, Úy Trì Văn Thanh dâng lên lễ vật của Luyện Khí Tông.
"Mai Ngọc Phù này được Luyện Khí Tông nghiêm túc tạo ra, đeo thời gian dài trên người có thể dưỡng linh thức, tăng tốc độ tu hành.”
Úy Trì Văn Thanh xinh đẹp dâng lên lễ vật, ngọc phù này quả thật là thứ cực phẩm do bọn họ tạo ra, tông chủ Luyện Khí Tông coi thứ đồ chơi này như lễ vật tặng ra ngoài cũng có chút không nỡ.
Vốn dĩ bọn họ dự định để Úy Trì Văn Thanh dâng lên một viên thuốc, nhưng Úy Trì Văn Thanh nghĩ đi nghĩ lại, sau cùng lựa chọn dâng ngọc phù ra.
Viên đan dược kéo dài tuổi thọ kia nghe qua thì rất lợi hại, nhưng trên thực tế tác dụng của nó không lớn.
Đổi với lão trang chủ còn trăm năm thọ mệnh mà nói, loại đan dược này chính là phế vật.
Hơn nữa loại đan dược kia cũng không mang đến tác dụng thiết thực gì, chẳng qua là để người ta uống vào sẽ cảm thấy thoải mái hơn mà thôi.
Viên đan dược kia chắc chắn không sánh bằng được lễ vật của Viên Lãng, vì thế vẫn nên lấy ngọc phù mà cha cô ta luyện chế ra làm quà tương đối đáng tin hơn.
Nghe thấy Úy Trì Văn Thanh nói thế, quản gia lập tức đi lên nhận lấy.
Trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1693783/chuong-2392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.