*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nghe được Lý Hiểu Ba nói, mọi người lập tức tiến vào cảnh giới để phòng, tuy bọn họ không để đám người này vào mắt, nhưng bất kỳ một cuộc chiến nào cũng không thể phớt lờ.
Trần Bình xua tay ra hiệu bọn họ giữ vững bình tĩnh.
“Mọi người không cần cuống cuồng, chuyện này còn có một người có thể giải quyết”
Giọng nói Trần Bình vang lên, tất cả mọi người đều nghỉ ngờ quay đầu.
Bọn họ cũng không hiểu những lời này của Trần Bình là có ý gì.
Chẳng lẽ ngoại trừ bọn họ vẫn còn có người giải quyết được chuyện này.
Ông cụ Hầu cũng lộ ra ánh mắt giống như có điều suy nghĩ, dường như ông ta đã hiểu được ý tứ của Trần Bình.
Đồng thời trong lòng ông ta cũng hy vọng Trần Bình có thể trừng trị thằng cha kia một trận.
Thân phận của mình vẫn còn ở đó, quả thật không tiện ra mặt nói gì.
Nhưng Trần Bình thì khác biệt, anh không bị người nào trói buộc và quản lý, có thể thích làm gì thì làm, muốn nói gì thì nói đó.
“Tôi cảm thấy chuyện này nên để Mễ Lạp tự mình giải quyết." Trần Bình kéo Mễ Lạp ra, chỉ về hộ vệ phía trước, trong mắt lóe lên thương hại, anh cũng không biết tiếp theo đám hộ vệ này sẽ bị trừng trị thành dáng vẻ gì.
Rốt cuộc thực lực của Mễ Lạp mạnh đến mức nào, chính bản thân anh cũng không rõ lắm, thế nhưng anh luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1693776/chuong-2385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.