*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lý Trung Thành bình tĩnh nói, trên mặt ông ta hiện lên không vui.
Ông ta hận nhất những bậc làm cha làm mẹ lại không dạy dỗ tốt đứa nhỏ.
Cho dù Lý Phượng cũng là một đứa bé không có người quản, nhưng nói gì thì nói cũng là đứa bé mà ông ta nhìn từ nhỏ cho tới lớn.
Loại tình cảm hơn hẳn tình thân này, không phải người thường có thể so sánh được.
“Làm phiền cậu dạy dỗ cô nhóc này cho thật tốt!”
Lý Trung Thành cười mỉa một tiếng, bước lên trước một bước.
“Nhóc con, hôm nay cháu xong đời rồi.
”
“Lời hữu ích không nói ba lần, đây là một lần cuối cùng tôi cho nhà mấy người cơ hội, đương nhiên nếu như các người đồng ý làm giúp tôi một chuyện, tôi có thể cân nhắc đến việc tha thứ cho mấy người.
Lý Trung Thành lên tiếng cười nói, đột nhiên giống như biến thành một người khác vậy.
“Cha ơi.
" Vẻ mặt Trần Bình tràn đầy nghi hoặc, không rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, sao con gái của mình lại đột nhiên đánh bị thương người ta? Chẳng qua anh vẫn rất có kiên nhẫn mời đối phương đến bên trong phòng khách, tán gẫu.
Lúc này bên trong các căn phòng của biệt thự vô cùng náo nhiệt.
Sau khi những người này được Trần Bình cung cấp nước thuốc thì không kìm lòng được, vội vàng ngâm mình trong bồn tắm, kết quả mỗi người đều điên cuồng kêu gào, cảm giác giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1693773/chuong-2382.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.