*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhưng thứ như Thăng Giai Đan, đủ loại nhân Sĩ chuyên nghiệp nghiên cứu trong một thời gian rất dài, sau cùng đều không mang lại kết quả gì, đến cuối cùng, chuyện về Thăng Giai Đan tạm thời được các dược sư kia gác xuống.
Không nghĩ tới thời gian này lại nghe được từ trong miệng Trần Bình nhắc đến Thăng Giai Đan.
Chỉ là Nặc Nhất đã ở cảnh giới trên khu thứ tư, cho nên cầm viên đan dược này cũng không có bất kỳ tác dụng gì.
Chẳng qua Trân Bảo Các còn có rất nhiều hậu nhân của các loại cường giả, bọn họ có thiên phú dị bầm, nhưng muốn tăng thực lực thì vẫn cần một khoảng thời gian dài.
Nếu như có được Thăng Giai Đan này, đơn giản chính là sự tồn tại vô địch, chỉ cần đan dược đủ nhiều thì có thể bồi dưỡng ra đoàn đội gồm vô số cao thủ.
Trong nháy mắt này, Nặc Nhất đã coi Trần Bình trở thành đối tượng đề mình sùng bái.
“Chuyện đó...
Tôi mạo muội hỏi anh một vấn đề, nếu như tôi giết người của Độc Tông, có phải anh cũng ban thưởng đan dược cho tôi?" Nặc Nhất vô liêm sỉ mỡ miệng dò hỏi, tuy chính bản thân cô ta cũng cảm thấy xấu hồ, nhưng vì tranh thủ lấy được đan dược, Nặc Nhất không thể không tạm thời bỏ sĩ diện xuống.
Nghe Nặc Nhất nói như thế, Trần Bình khẽ gật đầu, chính sách đó là áp dụng cho tất cả mọi người.
Chỉ cần ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1693757/chuong-2366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.