*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bọn họ cũng không nghĩ tới thuốc của mình sẽ thành công như thế.
Vốn dĩ bọn họ chỉ muốn vung một phần những thứ này lên trên tay Trần Bình, chỉ cần dính vào một chút, Trần Bình sẽ bị trúng độc mãn tính.
Thật sự không nghĩ đến Trần Bình lại thò tay vào trong bột phấn của bọn họ, trong nháy mắt hai tay anh đã dính đầy bột phấn.
Những độc dược này hoàn toàn không có chút lãng phí nào cả.
Cảm nhận được sự tuyệt vọng và sụp đổ của Trần Bình, trên mặt bọn họ mang theo vẻ kiêu ngạo.
“Ha ha, tôi biết ngay mà, người giống như anh chắc chắn sẽ không ngông cuồng được bao lâu đâu." “Anh xong đời rồi, độc dược này của Độc Tông chúng tôi không có thuốc giải, một khi dính vào, tiếp theo cũng chỉ có một con đường chết mà thôi!”
Bọn họ vui vẻ nhìn trong mắt Trần Bình lóe lên một vẻ kiêng dè, không thể không nói, thực lực của người này đúng là quá mạnh.
Thật ra tất cả mọi người đã sinh ra ý nghĩ muốn dùng Trần Bình để tiến hành hỗ trợ tu hành.
Dù sao thực lực của Trần Bình cực kì mạnh, tuyệt đối là một hạt giống phụ tá tu hành tốt.
Thế nhưng bây giờ Trần Bình đã trúng độc mạnh, bọn họ cũng không cách nào sử dụng nguyên khí trong thân thể Trần Bình để tiến hành tu hành nữa.
Thứ độc này rất kỳ quái, không chỉ có thể khiến lục phủ ngũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1693751/chuong-2360.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.