*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sư Chấn Thiên phải thường xuyên đề phòng Nặc Nhất, để phòng người phụ nữ này lại đột nhiên làm gì đó với lão đại. Nặc Nhất nhìn thấy thể mà Trần Bình lại bắt đầu luyện đan, trên mặt cũng hiện lên vẻ kinh ngạc. Khi Nặc Nhất nhìn thấy Trần Bình lấy thảo dược quý giá như vậy để luyện đan, vẻ mặt càng thêm hoảng sợ. “Anh...
thế mà anh lại luyện đan?”
“Hơn nữa anh còn lấy thảo dược quý giá như vậy để luyện đan...
Chẳng lẽ anh không sợ lãng phí sao?”
Nhìn thấy Trần Bình tiện tay bỏ những thảo dược quý giá này vào trong lò luyện đan, Nặc Nhất cảm thấy vô cùng đau lòng. Nghe thấy đối phương nói vậy, Sư Chấn Thiên càng thêm cần thận. Bất cứ khi nào Sư Chấn Thiên cũng chuẩn bị sẵn sàng để đánh bay người phụ nữ tham lam bảo vật này đi. Đương nhiên Nặc Nhất cũng cảm nhận được đối phương cảnh giác, không nhịn được lộ ra vẻ mặt khó xử. Tên này đề phòng mình quá đáng vậy? Tốc độ luyện chế đan dược của Trần Bình càng lúc càng nhanh, rất nhanh anh đã dùng đến cây thảo dược cuối cùng. Còn thừa lại vài cọng thảo dược, Trần Bình cần thận từng li từng tí dùng đất dinh dưỡng trồng ð bên trong không gian.
Tin chắc không lâu sau sẽ có thu hoạch rất tốt. Nặc Nhất đứng ở một bên, quan sát cách luyện chế đan dược giống như nước chảy mây trôi của Trần Bình mà phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1693746/chuong-2355.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.