*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trong mắt của Trần Bình cũng lóe lên một tia cảnh giác.
Anh biết rất rõ lúc trước Sư Chấn Thiên đã tiếp nhận một truyền thừa, cho nên mới bỏ lỡ thời gian rời khỏi bí cảnh.
Mà đối phương lại tuyên bố muốn cho mình nhận truyền thừa, khiển trong lòng anh cũng khó tránh khỏi có chút cảnh giác.
“Không biết vị tiền bối này, có yêu câu gì đối với người tiếp nhận truyên thừa không?”
Trần Bình chắp tay hỏi.
“Hiện tại bản thể của tôi vẫn còn đang ở trong trạng thái hôn mê, không cách nào trao đổi với cậu.
Đây là một sợi ý thức mà tôi để lại.
Năm đó chúng tôi đi theo Thủy Long Vương, muốn giúp ông ta đột phá cảnh giới, nhưng sức lực mà chúng tôi tiêu phí quá nhiêu, đến cuối cùng đều rơi vào trong hôn mê.
Thủy Long Vương vì đề phòng chúng tôi gặp phải chuyện ngoài ý muốn trong trạng thái ngủ say, cho nên đã trực tiếp lập ra bí cảnh này để lại cho người sau, giúp chúng tôi vượt qua một cửa ải khó khăn.
Năm đó từng có mấy người may mắn tới được nơi này, chỉ có điều cường độ cơ thể và thân thức của bọn họ quả thực quá yếu kém, nên hoàn toàn không có cách nào chống đỡ được uy áp của tôi”
Nghe được lời này, Trần Bình cũng cảm thấy có chút khẩn trương.
Nếu khả năng chịu đựng của mình không đủ, vậy rất nhanh, anh cũng sẽ biến thành xương trắng như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1693737/chuong-2346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.