*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đương nhiên là Trần Môn Anh cũng rõ điểm này, cô ta có thể thành công trở thành một blogger video clip khủng bố, đối với việc tùy mặt gửi lời cùng với quan sát tình hình đều làm rất khá, nếu không thì cô ta không có khả năng lần lượt chạy thoát từ trong nguy hiểm.
Trần Bình dẫn theo ông ngoại nhà mình đi ra ngoài xong sau đó trở về một mình, chứng minh anh tuyệt đối là sắp xếp ông ngoại tới một chỗ vô cùng an toàn.
Đối phương là người già, đi theo bọn họ lòng vòng khắp nơi tất nhiên là không tốt, cộng thêm bọn họ bị người của Càn Khôn nhốt ở trong sở nghiên cứu mấy năm, nhốt thời gian dài như vậy, chắc chắn phải nghỉ ngơi cho thật khỏe.
Mọi người thuận lợi đi tới phòng nghỉ VỊP, cùng đợi kết thúc công việc kiểm tra máy bay.
Gia Cát Thanh Phong vẫn luôn suy nghĩ tới bảo vật từ thời thượng cổ, thậm chí ngay cả nước cũng không kịp uống một ngụm.
Trần Môn Anh cũng rất tò mò đi theo bên cạnh đối phương, ngơ ngác nhìn máy tính trong tay Gia Cát Thanh Phong.
“Vậy mà người này dùng máy tính tiến hành thôi diễn?”
Trần Môn Anh cảm thấy mình giống như một người chưa từng trải việc đời, thậm chí còn cảm thấy hơi mất mặt.
Trần Bình liếc mắt nhìn Gia Cát Thanh Phong một cái, giống như chuyện này là chuyện vô cùng bình thường đối với Gia Cát Thanh Phong.
Ban đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1693698/chuong-2307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.