*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nghe thấy lời Trần Bình nói, trên gương mặt Trần Môn Anh lộ ra chút nghi ngờ.
Trần Môn Anh không rõ ân oán tình cừu giữa Trần Bình và Càn Khôn, nhưng không biết vì sao, Trần Môn Anh tin tưởng Trần Bình.
“Anh đã muốn biết, vậy tôi sẽ nói tin tức này cho anh nghe.
”
Trần Môn Anh luôn cảm thấy Trần Bình là người tốt, nếu không thì anh sẽ không liêu mạng cũng muốn cứu mình ra.
Hơn nữa trong quá trình đợi Trần Bình, Trần Môn Anh còn nghe được vậy mà Trần Bình lại đuổi khách nhân và nhân viên công tác trong khách sạn đi.
Chuyện này đủ để chứng minh Trần Bình là một người vô cùng tốt bụng, anh không muốn hi sinh người vô tội.
Nghĩ tới đây Trần Môn Anh cảm thấy vô cùng cảm động, ánh mắt nhìn về phía Trần Bình đã trở nên mê trai hơn.
“Càn Khôn là một tổ chức cỡ lớn, bọn họ liên quan tới đủ ngành nghề, trên cơ bản cả thế giới đều có nanh vuốt của Càn Khôn!”
“Cho nên mọi người đều nói, cho dù đắc tội người nào cũng không thể đắc tội Càn Khôn.
”
“Tổ chức của bọn họ cũng không phải là tổ chức người bình thường có thể trêu chọc được, nghe nói mỗi thế lực của Càn Khôn, đều có thể nhìn ra được bọn họ là người của Càn Khôn.
”
Nghe thấy thế, Gia Cát Thanh Phong giống như nhớ tới chuyện gì đó, trực tiếp lấy máy tính ra bắt đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1693692/chuong-2301.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.