*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngay sau đó Trần Bình nghe thấy có tiếng bước chân.
Tiếng bước chân rất nhẹ, còn có chút quen thuộc.
Trần Bình phóng thần thức ra ngoài thăm dò theo bản năng, phát hiện người tới là Trân Môn Anh.
Nhìn thấy Trần Môn Anh lén lút quay lại, Trần Bình cảm thấy hơi đau đầu.
Nếu cô gái nhỏ này quang minh chính đại đi khắp nơi, rất dễ bị phát hiện.
Một khi bị hộ vệ chú ý tới, vậy thì xong đời.
Nghĩ tới đây, Trần Bình không nói hai lời trực tiếp mở cửa phòng nghiên cứu, vươn tay ra kéo Trần Môn Anh vào phòng.
Lúc này Trân Môn Anh đang vô cùng chăm chú lén giơ camera, quay mỗi hình ảnh trong phòng nghiên cứu, căn bản không chú ý bên cạnh có người.
Ngay sau đó Trần Môn Anh bị kéo vào trong một phòng thí nghiệm.
Trần Môn Anh hoảng sợ muốn trở tay tấn công, nhưng mùi hương quen thuộc truyền tới.
Lúc Trần Môn Anh quay đầu, phát hiện mình bị Trần Bình ném vào trong phòng.
“Là anh!”
Thấy là Trần Bình, trên mặt Trân Môn Anh lộ ra nụ cười rực rỡ.
Cô ta biết, sau này mình an toàn.
Tuy Trần Môn Anh cũng biết công phu, không nói tới chuyện khác, bảo vệ tính mạng ít nhất không thành vấn đề.
Nhưng có Trần Bình bên cạnh mình, cảm giác sẽ an toàn hơn một chút.
“Hì hì, anh có biết đoạn đường này tôi quay được những gì không?”
Trần Môn Anh cười tít mắt nói với Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1693683/chuong-2292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.