*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhìn gương mặt đỏ bừng của Đông Phương Uyên Nguyên, Trân Bình không nhịn được cười ha ha.
Xem ra mọi chuyện thực sự như mình tưởng tượng, người đàn ông này thực sự không thành thật.
“Ông đã không muốn vợ bé của ông chết, vậy thì nhanh nói cho tôi!”
Trần Bình mở miệng uy hiếp.
Gia Cát Thanh Phong cũng tăng độ mạnh yếu của dao găm, khiến trên cổ vợ bé của Đông Phương Uyên Nguyên có thêm vết máu.
“Ối! Anh nói mau lên! Anh lại không nói em thật sự chết rồi!”
Trong ngày thường cô ta được sủng ái nhất, cũng có tiếng nói nhất, nhìn thấy chông mình căn bản không muốn mở miệng, người phụ nữ này cũng vô cùng sốt ruột, trực tiếp chửi ầm lên.
Đông Phương Uyên Nguyên liếc mắt nhìn đối phương một cái, thở dài một hơi.
“Tây Bắc, núi Âm Dương”
Báo vị trí phòng nghiên cứu trong cổ mộ ra, cũng cho Trần Bình biết tiến vào bên trong kiểu gì.
Nghe thấy thế, Trần Bình vẫn không nói gì thêm, gật đầu, trực tiếp đánh ngất Đông Phương Uyên Nguyên.
“Trói ông ta cho tôi, sau đó trói hết những người khác lại.
”
“Đợi tôi chứng thực được toàn bộ, lại tới xử lý bọn họ.
”
Thành viên của gia tộc Đông Phương vốn có mấy người, dễ dàng bị Trân Bình chế ngự, toàn bộ bị trói trên cây cột.
“Tôi biết các người đều là người tu hành, tuy thực lực không mạnh, nhưng nửa tháng không ăn cơm hẳn là không thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1693675/chuong-2284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.