*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cho đến tận bây giờ, Trần Bình vẫn luônkhông muốn để lộ loại đan dược này chongười ngoài biết.
Dù sao cũng có người nhà họ Thi ở bêncạnh, nếu như có người thật sự muốn truy hỏivê nguồn gốc của đan dược, anh hoàn toàn cóthể nói là được người nhà họ Thi đưa cho.
Chắc chắn sẽ không ai dám đi gây sự vớimột thế gia tu hành, hơn nữa gia tộc này cũngđược coi là một gia tộc hạng nhất hạng nhì ởLâm ThànhTrần Bình và Giang Uyển vội vàng ăn cơm,sau đó nhắn nhủ với nhau vài lời rồi trực tiếprời khỏi nơi này và đi theo Thi Phán Phong đếnbuổi đấu giá.
“Lần này không chỉ có người dân bản địađến tham gia mà ước chừng cũng có khánhiều người từ nơi khác đến tham dự nữa.”
Thi Phán Phong giải thích cho Trần Bình,lần này chắc chắn sẽ có rất nhiều đối thủ đếncạnh tranh.
“Tôi chỉ định đến đây để thấy chút việc đờimà thôi, nhưng xem có thứ gì mà tôi cân haykhông.”
“Còn để so xem ai nhiều tiền hơn thì bâygiờ tôi không bì nổi.”
Trần Bình không khỏi tự chế giễu bản thân, thực sự bây giờ anh không có tiền, chiphí anh tiêu xài hằng ngày đều là do GiangUyển kiếm được từ khi thành lập công ty trongvài năm qua.
Nếu không phải nhờ khả năng kiếm tiềncủa Giang Uyển thì có lẽ giờ đây bọn họ đangsống trong một căn nhà chật chội.
Trần Bình lấy ra một viên đan dược DịchDung đan, đưa cho Thi Phán Phong.
Đối với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1693647/chuong-2256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.