*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Tôi có nói tôi sẽ thả anh ra sao?”
“Câu vừa rồi mà tôi nói, chẳng qua là tôinói đùa với anh mà thôi.”
Trần Bình mỉm cười, trực tiếp lấy dao gămđâm về phía cổ họng của đối phương.Tào Ngọc Tuấn thậm chí còn chưa kịp hétthảm một tiếng, đã chết đến mức không thểchết hơn.
Nhìn thấy thi thể đối phương ngã trongvũng máu, Trân Bình cũng không nhịn đượcthở dài một hơi, anh đã hoàn toàn ý thức đượcthực lực của mình vẫn còn quá thấp.
Nếu như anh có được thực lực thời kì đỉnhcao, vậy cũng không đến mức đối phó với mộttên tép riu mà còn phải cẩn thận như vậy.
Anh tìm kiếm trên người mình một lúc,cuối cùng đã tìm được một tờ giấy nhỏ.Lúc ấy Hà Mộng Oánh kia đã đưa tờ giấynày cho anh, nhưng lại bị anh từ chối, cô ta lạilén lút nhét vào trong túi anh.
Trần Bình cố ý giả vờ như không thấy, cănbản không để ở trong lòng.
Không nghĩ tới bây giờ còn có thể pháthuy được tác dụng.
Trần Bình trực tiếp lấy điện thoại ra gọivào số điện thoại trên tờ giấy nhỏ kia.
“Alo, cô là kẻ ngốc bị giam trong thùng kia phải không?”
Giọng nói của Trần Bình đột nhiên vanglên, khiến Hà Mộng Oánh ở đầu bên kia điệnthoại ngây dại trong nháy mắt.
Hà Mộng Oánh nghe được giọng nói quenthuộc lại xa lạ này, trong nháy mắt lập tứckích động đến mức nhảy dựng lên.
Nhưng màcô ta rất không hài lòng đối với cách xưng hôcủa Trần Bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1693642/chuong-2251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.