*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mễ Lạp ôm Trần Bình làm nũng, thực ra anh cũng có thể nhìn ra được, con gái bảo bối của mình thật sự sợ hãi.
Trong lòng Giang Uyển cảm thấy hơi áy náy, không nghĩ tới vậy mà mình bị người ta bắt cóc, còn cần Trần Bình tới cứu mình.
“Chồng à, thời đại khác biệt rồi..." Lúc này cô cảm thấy làm người bình thường thật vô lực.
Nếu mình là một người tu hành, như vậy sẽ không xuất hiện cảnh tượng như ngày hôm nay.
“Thời đại đúng là khác rồi, nguyên khí đã khôi phục, mẹ con em cũng không thể chỉ làm một người bình thường.”
Trần Bình đã sớm có ý nghĩ muốn dẫn người nhà mình đi lên con đường tu hành, cho dù lần này Giang Uyển không chủ động đề xuất, Trần Bình cũng sẽ mở miệng yêu cầu.
“Cha ơi, cha, con cũng muốn tu hành! Con cũng muốn giống như giáo viên nói, có thể bay trên không trung, còn có thể lật tay làm mây úp tay làm mưal”
Lúc Mễ Lạp đi học, giáo viên cũng từng nói rất nhiều chuyện về tu hành.
Cô gái nhỏ này cũng đã sớm không kìm nén được kích động trong lòng mình, muốn học trở thành một người tu hành rồi.
Nhưng cho đến bây giờ, biện pháp duy nhất trở thành người tu hành là truyền thụ trong gia tộc.
“Cha à, giáo viên nói, qua mấy chục năm nữa nói không chừng sẽ có trường dành riêng cho tu hành, đến lúc đó bọn con cùng đi học!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1693609/chuong-2218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.