*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trần Bình lại một lần nữa cân nhắc, cũng không biết chuyện đã xảy ra bên ngoài.
Chuyện này sẽ làm cho nhiêu sắp xếp của Trần Bình trở nên uổng công.
Thậm chí sự tồn tại của điện Bắc Đẩu cũng sẽ thành quá khứ.
Những thế lực kia chắc chắn không cho phép điện Bắc Đẩu tồn tại.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, ánh mắt Trần Bình dần trở nên kiên định.
“Chuyện Bạch Chỉ Giới, những ngụy thánh vô địch vì tranh đoạt đồ mà Bạch Đế để lại chắc chắn sẽ nghĩ cách để trở thành thánh nhân.
”
“Nếu như mình vẫn không có gì đột phá thì nhất định sẽ mất đi tư cách tranh đoạt.
”
Trần Bình ngẩng đầu nhìn về phía đỉnh cung điện, ở đó có vô số tụ linh trận tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt, nhìn rất đẹp.
Trần Bình từ từ nhắm mắt lại: “Nếu như mình không nuốt hoa ngũ hành thì sau đó rất khó đột phá.
”
“Lần vào di tích này sợ là cũng không đủ năng lực để biết bí mật sau cùng.
”
“Nếu là như vậy thì sao biết được tung tích của mẹ?”
“Dù sao đây cũng không phải là điểm cuối của mình.
”
Trần Bình hít một hơi thật sâu, ánh mắt sáng lên.
Việc gấp lúc này là đột phá cảnh giới để biết được bí mật thành phố Bạch Để.
Trần Bình nhìn về phía hoa ngũ hành kia, vẻ mặt dần trở nên bình tĩnh.
“Đấn lúc rồi.
”
Sau đó Trần Bình không hề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1693589/chuong-2198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.