*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thiên tài cũng có sự kiêu ngạo của họ, đương nhiên Quân Lạc Minh cũng có sự kiêu ngạo của riêng mình.
Nếu lần này anh ta chủ động để cho đối tượng ngôi xuống, đó là anh ta rộng rãi, nhưng là đối phương chủ động mở miệng.
Theo anh ta thấy đó là sự coi thường.
Trong hoàn cảnh này, Quân Lạc Minh tuyệt đối không thể để buông tha cho gã dễ dàng như vậy.
Khi tên đàn ông kia nghe thấy điều này, mặt gã đột nhiên sa sâm lại, và trêи người gã bỗng toát ra sự lạnh lẽo.
“Tôi là Lạc Phi Long của nhà họ Lạc, anh có chắc là muốn đối đầu với tôi sao? Nếu làm như vậy thì chính là chống lại cả nhà họ Lạc chúng tôi”
Quân Lạc Minh chỉ liếc nhìn gã một cách thờ ơ khi nghe thấy điêu này.
Linh khí trên người lại nổi lên, thân thể Lạc Phi Long đột nhiên hơi trầm xuống.
Lòng bàn chân chìm xuống đất, nhưng lại không ngừng vùi lấp vào bên trong.
Lạc Phi Long đột nhiên tức giận nói.
“Quân Lạc Minh, xem ra anh nhất định phải đối địch với tôi.
Nếu đã như vậy, anh đừng trách tôi không khách sáo!”
Vừa dứt lời, mây đen trêи bâu trời đột nhiên đè xuống.
Trần Bình khẽ cau mày khi nhìn thấy cảnh này.
“Nhà họ Lạc.”
“Nhà họ Lạc rốt cuộc cũng không nhịn được?”
“Nếu là như vậy, lần này nhất định có không ít người nhà họ Lạc đi vào di tích!”
Nghĩ đến đây,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1693560/chuong-2169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.