*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Câu nói giống như long trời lở đất này lập tức lọt vào trong lỗ tai của mọi người.
Bọn họ nhìn về phía anh một cách kinh ngạc.
Kêu nhà họ Hoàng quy phục ngay trước mặt Hoàng Vô Nhai sao? Đây không phải là đang nói đùa đấy chứ? Thực lực của Trần Bình hiện tại, quả thực khiến bọn họ coi trọng, nhưng bọn họ vẫn cảm thấy chỉ số thông minh của anh, ít nhiều vẫn có chút vấn đề như cũ, bằng không cũng sẽ không nói ra lời như vậy.
Sau đó, bọn họ đều nhìn anh với vẻ mặt xem trò vui, Trần Bình thì lại không hề nhúc nhích, lặng lẽ nhìn Hoàng Vô Nhai.
Vẻ mặt của ông cụ bình tĩnh, như thể không nghe thấy câu nói này của anh.
Tình cảnh nhất thời rơi vào trong trạng thái yên tĩnh, đến một cây kim rơi cũng có thể nghe thấy được.
Hoàng Vô Nhai lặng lẽ nhìn anh, nụ cười trêи gương mặt chưa từng thay đổi, Trần Bình cũng không hề thay đổi biểu cảm của mình một chút nào, vẫn nhìn ông cụ với nụ cười mỉm.
Thật lâu sau đó, Hoàng Vô Nhai mở miệng trước tiên.
“Anh bạn, cậu chắc chắn mình không nói đùa sao?”
“Không hề, tôi muốn toàn bộ nhà họ Hoàng các người, bao gồm cả cụ đều phải thuần phục tôi, hơn nữa toàn bộ tài nguyên và tài sản của các người đều phải giao hết cho tôi.”
Trần Bình cười đáp như cũ.
“Nếu các người có thể làm được, vậy tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1693515/chuong-2124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.