*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trần Bình nghe thấy lời mấy người đó nói, mày hơi cau lại.
Tiết tấu bị dẫn theo này, hơn nữa còn có chút không phân biệt trắng đen gì cả.
Nghĩ đến đây, Trần Bình lắc đầu, đơn giản mặc kệ những người này.
Mà Quân Vũ cũng không muốn.
Chỉ thấy lập tức khí thế xung quanh Quân Vũ được phát tán ra ngoài, trực tiếp uy áp mấy nghìn người, giọng nói của anh ta lạnh như băng: “Những người còn lại còn dám la làng nữa thì xử theo tội phản bội hoàng tộc!”
Trong phút chốc, những người xung quanh dùng ánh mắt khó hiểu nhìn Quân Vũ, đồng thời cau mày lại, nhịn không được mở miệng nói.
“Quân Vũ, anh xác định muốn giúp cậu ta sao? Nếu anh giúp cậu ta thì chắc chắn ở phía dưới sẽ có không ít người làm phản đó.”
Quân Vũ chỉ nhìn gã ta một cái rôi chợt thản nhiên nhìn về phía Âu Dương Nguyệt, mở miệng nói: “Âu Dương Nguyệt, không bằng tự cô nói đi.
Trần Bình đấu với cô có từng sử dụng thủ đoạn nham hiểm nào không?”
Trêи bầu trời, Âu Dương Nguyệt đang định đi đến chỗ Thượng Quan Tuyết nghe thấy thế, cả người dừng lại một chút, trong ánh mắt lộ ra vẻ không tình nguyện, chợt mở miệng nói: “Không hề dùng bất kỳ thủ đoạn nham hiểm nào.”
“Quả nhiên là tôi không bằng Trần Bình.
Nhưng mà tôi cảm thấy rằng, chắc chắn rằng tôi có thể đuổi kịp được anh ta!”
Sau đó, Âu Dương Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1693499/chuong-2108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.