*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Mức độ tổn thương do trận pháp này gây ra đúng là lớn thật mà.”
Trần Bình vỗ vỗ trán của mình, rồi mạnh mẽ bình tĩnh lại, vỗ về đầu óc của mình.
Phía đối diện, Tân Dao đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt lập tức trở nên tái mét, ánh mắt cũng ảm đạm đi, nhưng lại lộ ra vẻ khó có thể tin, kinh ngạc nhìn chằm chằm Trần Bình.
“Anh làm sao mà thoát khỏi Ngũ Hành trận được thế?”
Bấy giờ, đầu óc của Trần Bình cũng chậm rãi bình phục lại, anh mở mắt ra nhìn về phía Tần Dao, nói: “Cô đã quên một việc, đó là chỗ này đang ở bên trong bảo vật của tôi, muốn thoát khỏi đó, thì vẫn rất đơn giản.”
Trong mắt Trần Bình lóe lên sự lạnh lẽo.
Giống như lời anh nói, anh muốn thoát khỏi đó quả là một chuyện cực kỳ đơn giản.
Cho dù là đang ở bên ngoài cũng vậy, chỉ cân biến tháp Thông Thiên lớn lên, bao phủ hai người bọn họ vào trong, đến lúc đó, Trần Bình vxn có thể thoát ra khỏi Ngũ Hành trận.
Tần Dao nghe thấy lời ấy của Trần Bình thì im lặng, mặt mày lộ vẻ giãy giụa, cô ta muốn trách Trân Bình chơi xấu.
Nhưng bảo vật cũng là một phần của thực lực bản thân, hơn nữa lúc ban đầu, Trần Bình cũng không có sử dụng tháp Thông Thiên để đối phó cô ta.
Lúc này, Trân Bình chỉ là lợi dụng tháp Thông Thiên để tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1693434/chuong-2043.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.