*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tính đến thời điểm này Trần Bình mới biết người còn lại chính là Tiêu Trạch.
Người đoán quẻ, một quẻ là đủ để biết họa hay phúc! Trần Bình bỗng thấy hào hứng, nếu như anh có thể thu phục được những người này thì con đường tương lai anh đi sẽ dễ dàng hơn rất nhiều rồi còn gì nữa? Đương nhiên, Trần Bình cũng biết bản thân anh không thể thường xuyên ỷ lại vào bọn họ, thế nhưng điều này có thể giúp anh tránh đi rất nhiêu phiên phức không đáng có, thế là đủ rồi.
Bên kia, ánh sáng màu xanh lá sáng rực rỡ bắt đầu trở nên dày đặc xung quanh người Phó Vân Sơn, cảnh giới của anh ta cũng được thể hiện ra, là cửu tinh sơ kì.
Không phải là bát tinh đỉnh phong! Trần Bình lập tức hưng phấn hẳn lên, anh biết mình đã nhặt được bảo bối rồi.
Một người tính quỷ, một cao thủ cửu tỉnh sơ kỳ, nếu anh có thể thu phục và sử dụng đúng đản thì hẳn là sau này anh sẽ đi cực kì thoải mái trêи con đường rộng thênh thang! Ngoài kia, giọng nói Phó Vân Sơn khẽ vang lên.
“Người ta thường nói rằng Phó Vân Sơn chỉ đạt tới bát tinh đỉnh phong đã có được sức mạnh của cao thủ cửu tinh, điều đó không phải là giả.”
“Nhưng đó là chiến tích của tôi vào ba năm trước rồi, ba năm sau tôi đã đạt tới cảnh giới cửu tinh sơ kỳ! Sức mạnh cũng thăng cấp lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1693379/chuong-1988.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.