*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Có điều, hiển nhiên con răn màu đen kia không cam lòng bị Trân Bình không chế như vậy, nó không ngừng sử dụng cơ thể mạnh mẽ của mình để đánh vào hàng rào nguyên tố Thủy.
“Mày đã giết con cháu của tao, bây giờ lại còn muốn uy hϊế͙p͙ tao, tao nói cho mày biết, trêи người tao có không ít trái tim người cá, nếu như mày dám thả tao ra ngoài đánh nhau một trận với mày, cho dù bị hao tổn, tao cũng sẽ khiến mày bị thương tới chết.”
Nhưng khi nghe thấy con rắn màu đen nói như vậy, Trần Bình chỉ vừa cười vừa lắc đầu.
Thấy dáng vẻ kia của Trần Bình, con rắn màu đen lạnh lùng nói: “Sao nào, mày không tin sao?”
Trần Bình thản nhiên nói: “Đương nhiên là ta tin, bởi vì ta tin, cho nên nên ta càng không thể thả anh ra được.”
“Cứ nhốt anh ở chỗ này, để anh trở thành một con thú cưng, cũng không có gì là không tốt cả.”
Lời Trần Bình nói, khiến con rắn màu đen hơi sững sờ, hiển nhiên nó không ngờ Trần Bình lại trả lời như vậy.
Thú cưng? Nghe thấy thế con rắn màu đen cảm thấy giống như nó vừa bị làm nhục.
“Mày thả ta ra ngoài, ta chắc chắn phải cá chết lưới rách với mày.”
Con rắn màu đen kia gắn lên từng câu từng chữ.
Trần Bình thì ngồi xổm xuống bên cạnh hàng rào nguyên tố Thủy, anh nhìn con rắn màu đen ở bên trong bất đắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1693214/chuong-1823.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.