*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Có phải anh đang nghĩ việc dùng trái tim của người cá làm giao dịch là có chút tàn nhẫn hay không?”
Công chúa người cá hỏi anh.
Trần Bình không nói gì, chỉ khẽ gật đầu.
Nhưng lúc này Quốc vương đất nước Người Cá, bỗng nhiên giật vật che đậy trước ngực mình ra.
Đập vào mắt của Trần Bình là một vết thương mà vừa nhìn thấy đã phải giật mình nằm ngay trêи lồng ngực của cô ấy.
“Kỳ thật, người cá chúng tôi có hai trái tim.”
Nhìn thấy động tác của Quốc vương đất nước Người Cá, lúc này Trần Bình cũng cảm thấy hơi xấu hổ, bởi vì cho dù nói thế nào thì Quốc vương đất nước Người Cá, cũng là một người cá giống cái.
Cứ thản nhiên lộ ra vết thương trước mặt mình như vậy, sao có thể không khiến cho Trần Bình cảm thấy xấu hổ? Nhưng dường như cô ấy lại không thèm để ý đến chuyện này chút nào, nhìn thấy biểu cảm trêи mặt Trần Bình, thì chỉ hờ hững nói một câu: ‘Kỳ thật người cá chúng tôi cũng không có nhiều quy tắc lễ nghĩa như loài người các anh đâu, anh cũng không cần phải cảm thấy xấu hổ.”
“Tôi để cho anh nhìn vết thương này, chính là muốn nói cho anh biết, đại đa số người cá chúng tôi đều đã đánh mất một trái tim của mình, nhưng là để giữ vững một mảnh Tịnh Thổ cuối cùng này của chúng tôi mà thôi.”
Giữ vững một mảnh Tịnh Thổ cuối cùng, ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1693210/chuong-1819.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.