*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Có thế nào thì Trần Bình cũng không ngờ, Dạ Cuồng Đồ tiến vào trong nghĩa địa đó không bao lâu thì Lục hoàng tử và Nhị hoàng tử lại đã đến bên cạnh anh.
Nhìn thấy biểu cảm trêи mặt hai người, trong lòng Trần Bình hiểu rõ, bọn họ là muốn lôi kéo anh.
Lục hoàng tử lên tiếng trước: “Trước đây các hạ cùng giao đấu với Phượng Hoàng Thần Tướng, trong chuyện này e là có hiểu nhầm gì đó.
Nhưng nghĩ đến bên cạnh Cửu đệ có thể có một nhân vật như các hạ, người làm ca ca như tôi cũng đã có thể yên tâm rồi.”
Trần Bình không nói gì.
Lục hoàng tử mở màn không hề đặc sắc.
Nhưng Lục hoàng tử liếc nhìn Nhị hoàng tử, sau đó mới nói tiếp: “Có điều, với tài năng của các hạ mà ở lại ốc đảo sa mạc đó, lẽ nào các hạ không cảm thấy chôn vùi bản thân sao?”
Ý tứ trong lời Lục hoàng tử, Trần Bình hiểu rất rõ.
Sở dĩ hắn nói như vậy chẳng qua chính là muốn khơi gợi lại dã tâm tranh đoạt hoàng quyên của Dạ Cuông Đồ.
Mà thời khắc này, Nhị hoàng tử cũng đã lên tiếng: “Lần này Cửu đệ trở về vốn là đến khởi binh vấn tội.
Chuyện của Hỏa Thần Chiến Tướng đó đệ còn chưa trả lời cụ thể cho đệ ấy, giờ lại còn muốn đến cướp người.”
Lục hoàng tử nghe thấy hắn nói như vậy thì lập tức phản bác: “Đệ chẳng qua cũng chỉ là thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1693201/chuong-1810.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.