*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngay khi Trần Bình lần nữa mở to mắt, anh phát hiện mình vẫn đang năm trêи giường của Bách Hoa tiên tử.
Mà người ngồi ngay ngắn bên cạnh anh không ai khác chính là Bách Hoa tiên tử.
Nhìn bộ dạng của cô ấy, hẳn là vết thương không nặng lắm, mà ngay lúc này, cô ấy vậy mà vẫn luôn chống mà nhìn Trần Bình đang nằm ở trêи giường.
Bộ dạng kia giống như là một người vợ đang hy vọng chồng mình tỉnh lại vậy.
Sau khi Trần Bình thật sự mở to mắt ra, khuôn mặt của Bách Hoa tiên tử bỗng nhiên đỏ lên.
Cô ấy không ngờ Trần Bình sẽ tỉnh dậy ngay vào lúc này.
“Anh tỉnh rồi à?”
Bách Hoa tiên tử hơi ngượng ngùng cúi đầu hỏi.
Trần Bình trực tiếp ngồi dậy từ trên giường nói: “Thương Vô Tình đang ở chỗ nào?”
Nghe thấy Trần Bình nói thẳng tên của sư phụ mình ra, Bách Hoa tiên tử kia lập tức sửng sốt một chút.
“Sư phụ đã trở lại phòng của người rồi, anh có chuyện gì có thể nói với tôi.”
Còn chưa nghe được câu nói tiếp theo của Bách Hoa tiên tử, Trần Bình đã nghe thấy giọng nói của Thương Vô Tình.
“Được rồi, nếu cậu ta đã tỉnh, con nhanh chóng rời khỏi đây đi.”
Khi Thương Vô Tình đối diện với Bách Hoa tiên tử, bà ta không có một chút khách sáo nào, đặc biệt là khi nhìn thấy ngay lúc bà ta đang ra đòn công kϊƈɦ hướng về phía Trần Bình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1693186/chuong-1795.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.