*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bóng tối xung quanh dần dần rút đi, vừa rồi khi xuống tới thì nhóm người này vẫn bình thản mà ngủ trêи mặt đất, đến tận lúc này Trân Bình mới thấy rõ ràng hình dạng của chỗ này.
Dáng vẻ sẵn có tự nhiên và dưới đất hoàn toàn rộng rãi trống trơn, bốn phía là đường hầm thông với nhau dẫn tới chỗ này.
Mình có thể biến mất từ chỗ này, nhưng nếu lại quay trở về, rất có thể sẽ khiến cho Hoàng tộc Tổ Long vây bắt, Trần Bình đặt hai người Tống Khả, Mặc Trì vẫn còn ngủ say xuống bên cạnh trưởng lão Vương, phát một đoạn lời nói với bộ đàm xong thì rời khỏi chỗ đó trong nháy mắt.
Trần Bình xuôi theo con đường lớn nhất đi thẳng về phía trước, nơi này không giống như là cố ý tạo ra, có lẽ là do một loại côn trùng lớn đào ra đường như này.
Trần Bình vừa đi vừa cảm nhận một cỗ lực lượng khổng lồ bên trong cơ thể, khoảng cách tới bờ bên kia cũng chính là tới cảnh giới Cửu Tỉnh chỉ còn thiếu một bước, nếu gặp được cơ duyên thích hợp nói không chừng có thể đột phá trong một lần.
Đấn lúc đó cho dù là người cấp bậc Thánh mạnh mẽ nhất Trần Bình cũng có thể đảm bảo đủ năng lực để toàn thân trở ra.
Lối đi này phân ra mấy cái, mà các lối đi này dù dò xét từ bất kỳ góc độ nào thì cũng vô cùng giống nhau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1693087/chuong-1696.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.