*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cả nhóm người sau khi đã điều chỉnh lại cảm xúc, sau đó cất thi thể của người mình quen vào.
Lúc này, trêи cơ bản những người tiến vào quang động số ba đều mang vẻ mặt chết lặng, tuy nói lấy được một ít đan dược, nhưng đều là loại đan dược sắp mất đi dược hiệu, sao có thể xứng đáng với con đường hung hiểm như thế này chứ.
Nhìn vào con đường hầm sâu hút dẫn về phía trước, cả đám người không tình nguyện mà kéo lê bước chân tiến vào.
Không biết đi được bao lâu, đang lúc sắp hỏng mất, một cánh cửa đá chỉ có thể chứa được hai người đứng song song với nhau bỗng xuất hiện ở cuối đường hầm.
Trêи cửa đá có viết nguệch ngoạc mấy dòng chữ, đang lúc hết đường xoay xở với hàng chữ đọc mãi không hiểu này thì một ông lão tóc trắng vốn im hơi lặng tiếng không chút nổi bật trong đám đông đẩy người trước mặt ra, đi tới trước cửa đá.
“Kiếm tu ngay từ lúc mới bắt đầu tu tập cũng đã không ngừng tranh đấu, đấu với người, đấu với đất, đấu với trời, đấu với chính mình, chỉ khi nào sống sót được trong trận quyết đấu mới có thể được gọi là hùng mạnh.
Tìm ra hai vị kiếm tu, mở ra cửa đá, tiến hành quyết đấu.”
Ông lão yên lặng phiên dịch xong câu chữ trêи cánh cửa đá, sau đó lại lui trở vào trong đám người.
Chỉ thấy hai bên cửa đá này còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1693083/chuong-1692.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.