*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Kiếm khách đang nản lòng thoái chí vì tất cả mọi đòn tấn công của mình đều bị ngăn cản lại nghe được Trần Bình nói thế lập tức tỉnh táo hẳn lên và bắt đầu một đợt tấn công hoàn toàn mới.
Đúng lúc mọi người phía sau chuẩn bị lên hỗ trợ thì kiếm của tượng đá bỗng nhiên lóe lên ánh sáng xanh nhàn nhạt, ai thông minh sẽ biết ngay bên trong vầng sáng đó là nguyên tố Phong.
Sau khi ghi nhận lại nguyên tố thì tốc độ của tượng đã bỗng chốc tăng gấp đôi, kiếm tu lúc nãy vẫn còn hào hứng đánh đã nhanh chóng rơi vào thế yếu, không kịp đỡ một nên nhanh chóng cắt ngang đầu vai người đó.
Mấy kiếm tu lúc nãy vẫn còn hào hứng muốn thử thấy thế bèn dừng lại, tay câm kiếm bắt đầu run lên nhà nhẹ.
“Chẳng lẽ người luyện kiếm như chúng ta lại không có đủ can đảm để chết đi!”
Một kiếm tu mặc đạo phục trăng đi về phía trước nói to.
“Thiên Kiếm Môn, lệ quyết!”
Nói xong người đó lập tức rút kiếm ra vọt tới trước mặt tượng đá.
Mấy kiếm tu khác thấy thế bèn hò reo, có thể thấy nó còn được cổ vũ nhiều hơn rất nhiều trận đấu khác.
“Hoàng Lãng, sơn trang Vũ Kiếm! “Vương Doanh Doanh, kiếm trang Thanh Liên!”
Khoảnh khắc đó thì tất cả mọi người lập tức phát động tấn công đánh vê phía tượng đá, trong đó có cả các nữ kiếm tu.
Từ nhỏ Mặc Trì đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1693081/chuong-1690.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.