*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ông Trần vốn dĩ là không nhìn sang Phương Linh Lung đang đứng ở bên cạnh, dường như là xem cô ta không tồn tại.
Mà ánh mắt khinh miệt đó của ông Trần lại chọc cho Phương Linh Lung không vui.
“Nếu như ông câm miệng lại thì tôi mới có thể đảm bảo được ít nhất ông có thể sống đến Tứ Phương Linh Lung!”
Nghe được cậu ta nói như vậy, ông Trần chỉ trợn trừng mắt nhìn Phương Linh Lung.
Ông ta biết Phương Linh Lung nói thật, nếu như còn nói nữa thì bây giờ bọn họ trực tiếp giết ông Trần luôn cũng không có vấn đề gì.
Cùng lắm thì bọn họ sẽ tự đi nghe ngóng vị trí của Tứ Phương Linh Lung.
Dù sao lúc Trân Bình không đến, mấy người đó cũng sẽ không động thử với đám Hắc Hổ bọn họ.
Nghe bọn Trần Bình nói vậy, ông Trần kia cũng hiểu rõ đạo lý này.
Lúc bấy giờ mới không nói gì nữa.
Mà bên trong tầng này lại tốt hơn hẳn so với hạ tâng, càng có nhiều tài nguyên có thể lựa chọn để đi giao dịch.
Thậm chí là còn có cả trang bị do người luyện nguyên tố chế tạo ra, chỗ này rõ ràng là phong phú hơn nhiều so hạ tầng.
Cứ xem như là cơ giáp thì cũng không phải là cái loại rách nát như ở hạ tầng kia có thể so sánh được.
Nhưng ngay lúc này, Phương Linh Lung chợt thì thâm với Trân Bình: “Đừng có tỏ ra chưa trải sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1693037/chuong-1646.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.