*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đợi trong chốc lát, vị vệ sĩ kia đã trở lại trước mặt Trần Bình nói: “Cô chủ Lạc Kỳ cho mời.”
Diệp Phàm cùng thập nhất kia đi theo vào.
Bài trí bên trong tiệm thuốc rất đơn giản, nhưng mà trước sảnh lớn cũng không có có nhân viên y tế nào, thậm chí ngay cả bảng hướng dẫn mua thuốc cũng không có..
Đi theo vị vệ sĩ kia vào trong tiệm thuốc mới phát hiện nơi này còn có một khu khác.
Thế mà bên trong lại là một khu nhà ở.
Mà bây giờ, Lạc Kỳ ở trong sân, đang nói chuyện phiếm với một vài vị khách.
Trêи thân cô là một bộ lễ phục màu đen gợi cảm, muôn vàn dáng vẻ, cả người toát lên khí chất quyến rũ.
Nhìn thấy đám người Trần Bình đi vào, gương mặt Lạc Kỳ tràn đầy ý cười ôn hòa, nói: “Cậu chủ Trần, không nghĩ tới, anh sẽ tới đây tìm tôi.”
Trần Bình nhìn lướt qua đám người trong sân, đều rất xa lạ.
Anh nhanh chóng nhìn vê phía Lạc Kỳ, nói: “Cô biết mục đích tôi tới đây.”
Lạc Kỳ đương nhiên biết, cô ra hiệu ý bảo Trần Bình đi tới ngôi xuống một bên, nói: “Cậu chủ Trần vì con chip chứa ký ức của chị họ Giang Uyển mà đến, vậy thì thật xin lỗi, nơi này không có.”
Nghe vậy, gương mặt Trần Bình tối sầm, lạnh giọng nói: “Cô Lạc Kỳ đây là đang thử tính kiên nhẫn của tôi sao?”
Lông mày lá liễu của Lạc Kỳ khẽ cau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1692865/chuong-1474.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.