*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trần Thiên Tu bước vào.
Tình trạng thể chất của ông trông tốt hơn nhiêu, sắc mặt của cũng hồng hào hơn một chút, chỉ là ông trông gầy hơn.
Trần Bình nhướng mày nhìn lên, trong khóe mắt lóe lên một tia lạnh lùng, nói: “Cha khỏe rồi chứ?”
Trần Thiên Tu cười hiền hậu, ánh mắt liếc nhìn sang con trai, nói: “Tốt hơn nhiều rồi.
Đây là lân đầu tiên con quan tâm đến cha.”
Trần Bình nhíu nhíu mày, cứng ngắc nói: “Cha nghĩ nhiều rồi, không phải là con quan tâm đến cha.”
Trong mắt Diệp Phàm ánh lên sự bất lực, anh ta lắc đầu, sau đó hơi cúi đầu đối với Trần Thiên Tu, nói: “Gia chủ Trần, ngài chắc chắn muốn làm chuyện này sao?”
Trần Thiên Tu cất bước đi tới, liếc nhìn Diệp Phàm tán thưởng rồi nói: “Đúng vậy, việc của nhà họ Lạc chính là việc của Trần thị chúng tôi.
Việc của nhà họ Lạc có liên quan đến hướng đi tương lai của thể giới này.
Chúng ta không còn thời gian nữa.
Tôi cũng rất muốn biết nhà họ Lạc đã làm gì trong nhiều năm qua.
Tôi càng hy vọng có thể gặp lại một số bạn cũ mà mình đã lâu rồi không gặp.
Diệp Phàm cau mày hỏi: “Chẳng phải là Gia chủ Trần đã hiểu rõ nhà họ Lạc rất nhiêu rồi hay sao?”
Trần Thiên Tu mỉm cười, nói: “Nhà họ Lạc đã đê phòng nhà họ Trần của chúng ta.
Nhiều khi có lẽ tôi còn không biết nhiều như mọi người.
Lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1692710/chuong-1319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.