*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Gương mặt Steven đầy ý cười, gật đầu đồng ÿ, nói: “Không sao, tôi gọi anh là ngài Trần cũng được.”
Trần Bình cũng tùy anh ta, mấy người đứng ở trước cửa lâu đài, nhìn bữa tiệc bể bơi ngập vàng son này.
Ở đây có không ít những nhân vật có uy tín ở phương Tây, tất cả đều đứng tụ thành một đám bình phẩm rượu, nói chuyện phiếm.
Trần Bình cũng tìm một góc, tạm thời ngồi xuống.
Có nhân viên phục vụ bước tới, đưa rượu ngon thượng hạng cho ba vị.
Trần Bình nhìn đám người vui đùa ầm ï ở bên cạnh, nhỏ giọng hỏi Diệp Phàm và Steven: “Dạ tiệc tư nhân đêm nay, chính là bữa tiệc bể bơi? Chẳng lẽ đám người phương Tây các người xem chuyện tuyển ra một Thiên Thần làm trò đùa sao?”
Không đợi Diệp Phàm nói, Steven đã mở miệng giải thích: “Ngài Trần, anh hiểu lầm rồi, đây chỉ là bữa khai vị trong dạ tiệc tư nhân mà thôi, lát nữa mới là chủ đề chính.
Hiện tại thứ mà anh nhìn thấy chẳng qua là khúc nhạc dạo đầu thôi.
Những đại nhân vật thật sự kia, đều ở bên trong.”
Steven nói, ánh mắt hướng về phía lầu hai của tòa lâu đài.
Trần Bình nâng mắt nhìn theo, quả thật, ở chỗ này có thể nhìn thấy ban công ngoài trời của lầu hai, bên trêи đó có không ít người đang đứng nói chuyện, thi thoảng còn sẽ có đám người nhìn phía dưới.
“Nhưng mà, chúng ta không có thiệp mời,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1692690/chuong-1299.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.