*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tức giận chém một kiếm về phía đệ tử của thánh điện thứ tưi Sức mạnh như thế khiến cho Trịnh Nam Tân trợn mắt há hốc mồm! Thằng nhóc này chỉ dựa vào kiếm khi lại có thể chém lão quái Tiền
- đệ tử của khu vực số bốn! Mạnh quá! Thật sự quá mạnh! Đến giờ phút này, Trịnh Nam Tân mới hiểu được người trẻ tuổi ở trước mặt ông ta kinh khủng tới mức nào! Với sức mạnh như vậy, ít nhất cũng đứng đầu đệ tử khu vực số bốn! Thậm chí còn mạnh hơn nữa! Đã đạt đến khu vực số năm rồi! Trịnh Nam Tân không còn nảy ra bất kì ý khinh thường hay giễu cợt nào nữa, khi thấy Trần Bình bước tới một tay nắm lấy mặt đất, ngọc bội và ống nghiệm kim loại đều bị anh cầm lấy.
“Hai bên không ai nợ ai.”
Trần Bình thờ ơ bỏ lại một câu, sau đó cất bước trực tiếp rời khỏi.
Mãi đến khi sau khi Trần Bình rời khỏi, Trịnh Nam Tân mới thở phào nhẹ nhõm, ngực đỏ một mảng, thân thể lảo đảo từ trêи mặt đất đứng dậy.
Ông ta gật đầu, khẽ cúi chào Diêu Nguyệt rồi rời khỏi đây.
Ở bên này, Trần Bình vừa mới mở cửa ra, một nhân viên phục vụ ở cửa phòng bao đưa điện thoại cho anh.
Trần Bình nói cảm ơn và liếc mắt nhìn di động, anh mới phát hiện có tin nhắn của Giang Uyển gửi đến.
Anh vừa mới mở tin nhắn ra, thì hai mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1692578/chuong-1187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.