*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trong phòng khách của đại điện, Trần Bình ngồi trêи sô pha, nhìn Trần Lập Chí đang ngồi ở bên cạnh, cười hỏi: “Tại sao anh lại tới tìm tôi?”
Trần Lập Chí nhấp một ngụm trà đã pha, sau đó đặt tách trà màu ngọc lục bảo xuống bàn cà phê, cười nhạt nói: “Đến xem uy danh của cậu chủ của dòng chính này.”
Trần Bình cười nhạt, chân mày lộ ra sự sắc bén, nói: “Nếu anh không có gì muốn nói, tôi ra ngoài cùng vợ tôi trước.”
Trần Lập Chí gật đầu, nói thẳng: “Tôi muốn cùng cậu hợp tác.”
“Hợp tác?”
Trần Bình cười nói: “Anh đã nói câu này với Trần Lập Văn chưa?”
Nghe vậy, Trân Lập Chí hơi nhướng mày, sau đó khóe miệng nở nụ cười, gật đầu đáp: “Tôi nói rồi, anh ta đã đồng ý.”
“Vậy anh bây giờ muốn hợp tác với tôi là muốn một chân đạp hai thuyền, ngồi nhìn hai người chúng tôi đánh nhau, đứng giữa thu lợi sao?”
Trần Bình cười hỏi, ánh mắt dần tối lại.
Trần Lập Chí gật đầu, mím môi: “Quả nhiên, tôi không thể giấu cậu chuyện gì.
Cậu xứng đáng là người thừa kế của gia tộc.
Khối óc và tâm nhìn này quả thực không phải tôi có thể so sánh được, cũng không phải Trần Lập Văn có thể so sánh.”
Ha ha.
Trần Bình nói: “Đừng nói những lời sáo rỗng này.
Vì anh dám đến nói chuyện hợp tác với tôi, điều đó có nghĩa là anh biết tôi muốn gì và hậu quả của việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1692440/chuong-1049.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.