*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đỗ Sanh nhíu mày khi nghe được lời này, nói: “Cậu muốn bồi thường như thế nào cũng được, tôi sẽ thỏa mãn cậu.
Một khi tôi và cậu gây chiến, nhất định sẽ ảnh hưởng lớn.
Đây là tình huống xấu nhất của cậu và tôi.
Khi đó, tất cả các thế lực sẽ can thiệp.
Cậu nhất định phải phá vỡ thế cân bằng khó có được trong mấy chục năm sao?”
Diệp Phàm cười nói: “Đỗ Sanh, hôm nay tôi tới để lấy mạng của ông! Nhưng ông lại nhát gan thế này, chẳng lẽ đã mất đi vương khí rồi sao?”
Đồ Sanh nhíu mày, lắc đầu, thở dài nói: “Muốn chiến thì chiến.”
Vừa nói, linh khí toàn thân Đỗ Sanh trải rộng khắp mặt đất, một luồng khí thế bất phàm bay lên trời đột nhiên bộc phát, giống như một thanh kiếm sắc bén đã bị phủ bụi nhiều năm, đột nhiên ra khỏi vỏ, xuyên qua bầu trời! Có vô số âm thanh vù vù của kiếm vang lên khắp nơi! Trong chớp mắt, bao phủ trong bán kϊƈɦ mười dặm của Hán Thành, toàn bộ những đồ vật bằng kim loại bắt đầu phát ra âm thanh “ong ong”
, những chiếc lá trong sân đột nhiên trở nên cực kỳ sắc bén, giống như một thanh gươm chờ đợi để được tuốt khỏi vỏ! Kiếm vạn vật! Khí thế trêи người của Đỗ Sanh và khí chất của Diệp Phàm đột nhiên ngang hàng với nhau! Toàn bộ quảng trường của nhà họ Đỗ, vào lúc này bị hai luồng khí thế hoành hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1692321/chuong-930.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.