*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Ha ha ha!”
Đinh Hằng bỗng cười vang.
Tên Trần Bình này nói anh ta nhiều tiên hơn anh, mà lại còn là nhiều đến độ khiến anh không tưởng tượng được.
Thật nực cười.
“Này này, anh bạn, có phải sáng nay anh ra cửa sau đó đập đầu vào cửa phải không, anh không bị làm sao chứ? Sao lại có thể nói ra những câu nực cười như thế chứ?”
Đinh Hằng chế nhạo Trần Bình.
Ninh Văn Thiến đứng cạnh đó cũng cười nắc nẻ, cả người rung lên vì cười, chống nạnh nói: “Ôi, Trần Bình, tôi thật sự phục anh luôn đấy.
Anh đúng là loại cực phẩm của cực phẩm, từ trước đến nay tôi chưa từng thấy ai đã còn lại sĩ diện hão như anh luôn đấy? Anh có biết kết quả của một tên ba hoa, thể hiện là gì không?”
Trân Bình lạnh lùng liếc cô ta một cái rồi nói: “Tôi đã nói mua hết thì chäc chắn sẽ mua bằng hết, không hề khoác lác.”
Đinh Hằng vừa cười vừa lắc đầu, giọng đầy giễu cợt nói: “Được, vậy đi, anh đi tính tiền đi, tôi sẽ đứng đây chống mắt lên xem, được chưa? Nếu anh thật sự có thể thanh toán hết chỗ này thì tôi sẽ lập tức lăn ra khỏi đây cho anh xem, thế nào?”
Nhân viên trong cửa hàng lạnh lùng nhìn Trần Bình một cái, cô ta sẽ không tin loại người như Trần Bình sẽ có tiền để thanh toán, nhìn là biết chỉ là một tên chẳng ra gì, chỉ biết to
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1692247/chuong-856.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.