*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lời nói này phát ra, trong phòng họp nhỏ này đều ong ong rung động! Mọi người nhìn sang thì thấy Trân Bình lúc này đang đút hai tay vào túi quân, Trịnh Thái đi theo sau một cách cung kính, cùng với mười mấy vệ sĩ ở bên người đi vào! Lập tức, tất cả mọi người đều hoảng sợi Sắc mặt Giang Quốc Xương tối sầm lại, nhìn chằm chằm Trần Bình đang đi tới trước mặt mình, trâm giọng quát: “Ai cho anh xông vào đây hả?! Đây là phòng họp tư của tôi, Cút ra ngoài ngay!”
Giang Quốc Xương rất tức giận, Trân Bình này thực sự ngông cuồng! Ngay cả phòng riêng ông ta cũng xông vào! Nhớ lại những gì Trần Bình đã làm với mình trước đây, trong lòng Giang Quốc Xương lập tức giận dữ! Nếu mình không dạy dỗ Trần Bình, đứa cháu kiêu ngạo này, ông ta có mặt mũi gì tiếp tục ở lại Thượng Giang nữa chứ? “Trân Bình, đây là phòng riêng của anh hai đã thuê rồi.
Cút ngay cho tôi!”
Giang Quốc Thịnh, đang ở một bên, lúc này cũng đứng dậy, tức giận chỉ vào mũi Trần Bình mà chửi bới.
Tuy nhiên.
Trần Bình chỉ hờ hững liếc nhìn, ánh mắt quét qua mọi người trong phòng họp, lúc này những người trong hội đồng quản trị nhìn thấy Trần Bình, bọn họ đều hoảng sợ, hơn nữa không dám nhìn thẳng vào Trần Bình.
“Hahaha.”
Trần Bình cười nhạt một tiếng, trước mắt mọi người ngồi lên trêи ghế sô pha, nói: “Các người tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1692198/chuong-807.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.