*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Giang Linh sợ hãi vô cùng, khóc hu hu: “Anh rể, em sai rồi, anh đừng đánh em, hu hu…em sợ.”
Trong lòng Giang Linh lúc này đang hoảng SỢ.
Cô ta không bao giờ nghĩ rằng anh rể của mình lại có thể đáng sợ như vậy.
Không bao lâu sau, giấy phép của luật sư Lục Thông đã bị thu hồi và ngay cả bố anh ta cũng bị gạch tên.
Thậm chí, người cũng bị bắt đi.
Thủ đoạn này thực sự quá đáng sợ.
Giang Linh chưa từng nghe nói qua, từ lâu cô ta đều cho rằng Trần Bình chỉ là đồ bỏ đi, ăn bám dựa vào Giang Uyển mà thôi.
Tuy nhiên, những cảnh tượng của ngày hôm nay đã khiến cô ta hoảng sợ.
Trân Bình, vốn dĩ không phải là dáng vẻ mà bê ngoài có thể thấy được.
Quá đáng sợ.
“Giang Linh, nhắn lại lời của tôi, buổi tối, tôi sẽ trở về Thượng Giang, bảo hai chú chuẩn bị đón tiếp tôi”
Trân Bình lạnh giọng nói, trong mắt bộc phát ngọn lửa tức giận dữ dội.
Giang Quốc Xương và Giang Quốc Thành, hai người này quả thực muốn tìm cái chết.
Thực sự nghĩ rằng mình không dám làm gì họ sao? Giang Linh gật đầu vì sợ rằng không cẩn thận một cái thì sẽ chọc giận Trân Bình.
Trần Bình vung bàn tay to, trực tiếp xoay người rời đi.
Sau khi Trân Bình rời đi, Giang Linh mới lấy điện thoại di động ra và quay số của bố mình với đôi tay run rẩy, khóc sướt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1692183/chuong-792.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.